Kiến ra về, quyết định xa Sóc một thời gian để biết nhớ là gì. Ai dè, Kiến chưa ra khỏi nhà thì Sóc đã cảm thấy nhớ, nó nói:
-Kiến, tôi nhớ Kiến.
Author: Phương Bize
Mình thích một căn phòng nhiều sách, trên bàn là bản thảo, một vài chậu cây mà mình nuôi từ lúc chúng còn bé và ảnh kỉ niệm từ những chuyến đi.
Những chuyến đi chưa yên ngủ
Buổi chiều trên đường quốc lộ trở về từ Genève, mình đã thấm cái gọi là “bỏ lỡ 1 khoảnh khắc” khi đồng hướng dương, cỏ, thung lũng và hồ của khu vực biên giới Thụy Sĩ rực rỡ trước mắt nhưng chẳng ai kịp bấm máy lưu lại một tấm hình.